HtTp://PDwán.cOmE.vN
Hello
HtTp://PDwán.cOmE.vN
Hello
HtTp://PDwán.cOmE.vN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

HtTp://PDwán.cOmE.vN


 
Trang ChínhPortalli*GalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Bông hồng cho tình đầu (2) ^^

Go down 
Tác giảThông điệp
mpaul
Moderator
Moderator
mpaul


Nam
Tổng số bài gửi : 32
Age : 34
Myself : Feel free to write
Registration date : 04/02/2008

Post
Post:
Bông hồng cho tình đầu (2) ^^ Left_bar_bleue0/200Bông hồng cho tình đầu (2) ^^ Empty_bar_bleue  (0/200)

Bông hồng cho tình đầu (2) ^^ Empty
Bài gửiTiêu đề: Bông hồng cho tình đầu (2) ^^   Bông hồng cho tình đầu (2) ^^ I_icon_minitimeTue Feb 05, 2008 11:13 pm

Mùa Ðông Ðã Xa



“ Khi còn là của mình thì thấy bình thường quá, để khi mất đi rồi lại thấy nuối
tiếc, phải không?”.

Giọng buồn buồn và cái nhìn xa xăm của nhỏ bạn kéo em trở về miền ký ức đã chớm
phủ bụi mờ. “Ngày xưa tao với L. cũng giống như mày với H…”
Ngày xưa ư, nếu kể về câu chuyện của em ngày ấy, em đã có thể
bắt đầu bằng hai chữa “ngày xưa” rồi sao?

Sài Gòn sáng nay trời chợt trở lạnh. Những làn gió vô tình lùa qua mái tóc trên
đường đi học làm em nhớ quá cái không khí se se của những ngày
đầu đông ở miền cao nguyên. Khoảng thời gian này năm ngoái em
còn đang là một cô nữ sinh cấp ba. Những sớm mai đến trường, co
ro trong áo ấm… Em yêu biết bao không gian man mác của mùa
đông, bầu trời xanh ngắt không gợn chút mây, những cây phượng
trong sân trường chỉ còn những cành khẳng khiu in bóng trên nền
trời. Em đã để hồn mình lang thang ra khỏi bốn bức tường lớp
học, khỏi những bài vở chất chồng của năm cuối cấp, mơ màng theo
tiếng chim ríu rít ngoài sân trường, đùa theo từng cơn gió lạnh
thổi bay những chiếc lá cuối cùng còn sót lại của mùa thu. Và
em đã bắt đầu câu chuyện của mình với tất cả sự ngây ngô, vụng
dại khi em viết vào trang nhật ký: “Ngày …tháng… năm… Mình và H
quen nhau …Thật tình cờ… Ngay từ cái nhìn đầu tiên …”

Từ lần gặp gỡ tình cờ đó, trên đường đi học của em có H, có tiếng cười trong
veo và ánh mắt H nhìn em rất lạ, không hiểu mùa đông hay lòng em
trở nên ấm áp hơn. Dẫu biết rằng năm này là năm cuối cấp, và cả
hai vẫn thường xuyên nhắc nhở nhau cố gắng học cho tốt nhé,
nhưng đôi khi em đã để hình ảnh H chập chờn trên những trang vở
chằng chịt chữ. Biết làm sao được khi bỗng dưng hôm nay soi
gương em thấy mình lớn hơn hôm qua một chút… Em vẫn còn nhớ rất
rõ khoảnh khắc ấy, giây phút ấy, thời gian như ngừng lặng, muôn
vì sao lấp lánh như đang nhảy múa xung quanh em trong một thứ
ánh sáng diệu kỳ, và lòng em trào dân những cảm xúc khó tả,
những cảm xúc chưa bao giờ có trước đây. Có vẻ như em đã chờ
đợi điều ấy và đến lúc em nghĩ rằng nó chẳng thể xảy ra thì H
xuất hiện, với nụ cười thật tươi và ánh mắt ấm áp. “Chúc mừng
Giáng Sinh” vừa nói H vừa đưa em tấm thiệp Giáng Sinh và khẽ mở
nó ra, bài “Đêm Thánh vô Cùng” cất lên rộn rã, hân hoan…

Nhưng rồi mùa đông đi qua, khi những tia nắng ấm áp đầu tiên của mùa xuân vừa
ló dạng, khi những chồi non vừa vươn vai thức giấc, H đã rời xa
em, rời xa những kỷ niệm vu vơ ngày cũ. Không một câu giã biệt,
không một lời giải thích… Trước đây em vô tư đón nhận sự chăm
sóc, che chở của H, giờ chợt cảm thấy chông chênh. Và em cũng
nhận ra rằng mình đã nhận quá nhiều mà cho chẳng bao nhiêu, đó
có phải là lý do khiến H ra đi? Câu chuyện của em không có lời
nói bắt đầu, không có lời kết thúc, mà chỉ nhẹ nhàng trôi qua
như một áng mây hiếm hoi trên bầu trời xanh trong mùa đông. Có
thể gọi tên được chăng, đó là mối tình đầu của em?

Một mùa đông nữa lại về. Những kỷ niệm ngày xưa vẫn còn làm tâm hồn em xao
xuyến. Ở môi trường mới, cũng có nhiều người đến với em, nhưng
em không muốn bắt đầu một câu chuyện khác, vì em nghĩ rằng có lẽ
mình chưa đủ lớn để bước vào thế giới kỳ diệu của tình yêu. Còn
nuối tiếc ư, em chưa bao giờ nuối tiếc, nhưng câu chuyện của
ngày xưa ấy êm đềm quá, những rung động đầu đời ấy ngây ngô quá,
và em biết chắc rằng mãi mãi sẽ không thể quên được dấu ấn của
một thời thơ dại…

Thái Ân



Cao Nguyên Ơi !







Cao nguyên ơi! Chiều nay đành lỗi hẹn




Hắt hiu buồn sợi nhớ với sợi thương




Trên phố vắng khóc một thời nông nổi




Ướt khoảng trời màu tím của xa xưa …




Dường như hạt mưa vô tình làm ướt mắt ai. Những câu
thơ của một thời để nhớ để thương như trách tôi hơn một lần lỗi
hẹn. Hàng phượng không còn đứng rưng buồn, không còn thắp lửa
nơi cổng trường mùa hạ. Những đợt gió cuối thu như còn vương
lại kéo dài khoảng cách giữa chúng mình và mùa hạ ngày xưa.
Chia tay mùa hạ, chia xa khoảng trời rưng buồn của tháng Năm.
Mùa hạ đã xa… những ước mơ ngày nào bỗng chốc cũng đã thành hoài
niệm. Ngày xưa Tr. vội về vì sợ nhiều mưa ướt tóc, ai đó không
về sao vẫn ướt mắt nâu thương. Tr. ơi! Trên những con đường vắng
bóng Tr. qua, cứ day dứt trong tôi những câu thơ: "Về Cao
Nguyên… lỗi hẹn”. Những cái ngoéo tay, những lời hứa ngày nào
giờ đã mù xa. Tr. theo con đường mình đã chọn, còn tôi vẫn đạp
xe ngày hai buổi đến trường… Nhớ ngày đó, chúng mình ngây thơ
quá! Tr. thường đưa tay chạm mưa và ước hạnh phúc chúng mình mãi
mãi bền lâu. Cái ngày xưa ngây thơ mà lãng mạn quá phải không
Tr.? Ngày đó, không hiểu sao Tr. chợt buồn với ánh mắt thoáng
xa xăm: “Mai người ta về thành phố, biết có còn nhớ đến một góc
riêng buồn của cao nguyên đầy nắng và gió này không?”. Siết
chặt tay Tr. mà nghe tim mình nghèn nghẹn.




Ôi! Cái ngày xưa ấy biết bao kỷ niệm buồn vui. Những
ngày mà trong chúng ta không có khái niệm thời gian; chỉ biết
giữa chúng mình luôn có những đụn cát cao, nơi in dấu chân trần
mình sánh bước dưới những đêm trăng. Nơi mà nắng rát bỏng bàn
chân và những đợt gió luôn trêu người thế mà đã là điểm tựa buồn
vui và những ngày tháng khó thể phai của chúng mình. Những con
đường nơi đó như thổn thức dưới đêm trăng, bởi dường như chúng
cũng hiểu được tâm trạng của chúng mình. Ước sao được trở về cái
ngày xưa ấy! Vẫn chỉ là ước mơ phải không Tr.? Mà ước mơ giữa
chúng mình đã hơn một lần hóa thành hoài vọng mù xa…




Không biết Tr. còn nhớ không? Cái đêm chuẩn bị về
thành phố, cả hai đứa đều nhìn nhau với những đôi mắt ướt. Không
gian nơi Cao Nguyên đầy gió như có gì níu kéo bước chân qua.
Tôi không muốn rời xa Tr., cũng không muốn rời xa đồi cát, xa
một góc riêng buồn của Cao Nguyên. Tr. chép vội những dòng chữ
nguyệch ngoạc với đôi mắt đẫm ướt từ lúc nào tôi cũng không nhớ
nữa …




Trăng về khuya như chênh chếch một nỗi niềm hoài cảm.
Những cái ngoéo tay đầm đầy nước mắt cứ làm tôi day dứt khôn
nguôi vì mình đã hơn một lần lỗi hẹn… Tôi chợt lặng đi bởi nhịp
trống trường như vang vọng đâu đây … Thì ra, bây giờ đã là tháng
mười. Một lần nữa bỏ lại sau lưng Cao Nguyên đứng rưng buồn
cùng mùa hạ đã qua. Cao Nguyên ơi! Tr. ơi! Hãy tha lỗi cho
những vụng về và nông nổi của mình ngày ấy. Bởi tôi luôn cao
vọng mà cuộc sống đời thường đã dạy tôi sau những lần vấp ngã.
Giờ mình tôi giữa đêm khuya nơi cao nguyên đầy gió, tôi muốn tận
mặt xin lỗi Tr. và tạ tội cũng Cao Nguyên vì đã hơn một lần lỗi
hẹn. Gió như nói cùng tôi bao nỗi niềm tâm sự. Tr. không trách
tôi; Cao Nguyên không buồn tôi mà như nói với tôi một điều gì
bâng quơ và tiếc nuối …




Nhưng thời gian vụt trôi qua… giờ Tr. đã chuyển công
tác xa. Đêm Cao Nguyên vốn đã buồn lại càng buồn hơn. Những kỷ
niệm khó phai giữa Tr. và tôi bỗng chốc nhạt nhòa cùng năm
tháng. Phố cũ như khóc cho mối tình vụn vỡ. Phải chi ngày ấy
đừng là tháng mười, để mỗi khi những chiếc lá cuối thu còn vương
lại thì ai đó, có cả Tr. và tôi không phải thổn thức suy tư và
tiếc nuối về những tháng năm đã cũ. Ở nơi xa, biết Tr. có hiểu
cho tôi – người không mong nhận được sự tha lỗi dẫu muộn màng.
Khoảng cách giữa chúng mình vẫn vẹn nguyên bài thơ tình ngày
ấy. Chỉ tiếc rằng, giờ ngâm nga như có gì lạc điệu.





Những con đường nồi nhớ, phố không trăng, những đồi
cao với nắng hanh gió cát, những con đường đã qua, và cả những
ngọt ngào của ngày xưa… nơi cao nguyên gió cát.


Ướt gì ôm nắng Cao Nguyên

Để tim ai ấm vẹn nguyên tình đầu.

Trương Thanh Tòng






+5 Điểm học tập


Được sửa bởi green102 ngày Wed Feb 20, 2008 8:49 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
 
Bông hồng cho tình đầu (2) ^^
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
HtTp://PDwán.cOmE.vN :: Góc Học Tập :: Văn học-
Chuyển đến